Dạ khúc

 

Mắt biếc mơ màng rung hồn ai một thuở

Ðã khép lại dấu tích trăm năm

Tôi đi ngõ ấy tình xưa cứ ngỡ

Sáng lung linh vũ khúc đêm rằm. 

 

 

 


 

 

Trở lại trang Mục Lục Thơ