thơ HT. THÍCH ĐỨC NHUẬN
MỖI BƯỚC ĐI H̉A MỖI NẮNG VÀ MƯA
Đêm nay, ánh trăng vàng in đáy nước
Gió từ xa vang vọng tiếng tơ sầu
Cả hoàn vũ ch́m ngập nỗi thương đau
Động trắc ẩn tâm hồn người xuất thế.
Lấy sự nghiệp “độ sinh” làm bản thệ
Dẫu phong sương nhưng dạ vẫn đinh ninh
Vén màn mây cho loại chí b́nh sinh
Đạo Giải Thoát quyết t́m ra manh mối.
Dong đuốc tuệ phá ngục tù đêm tối
Toả T́nh Thương cho khắp cả mọi loài
Niềm an vui bừng sáng ở tương lai…
Đem hạnh phúc đắp xây đời nhân ái.
Đạo mầu nhiệm, tinh anh và vĩ đại
Sáng vô biên và toả ngát thiên hương
Bă vinh hoa… ngăn ngại chí quật cường
Đời đau khổ - ta nguyện xin cứu khổ…
Và… vững bước trên con đường giác ngộ
Nguyện thân này dù nát với cỏ cây
Chí hiên ngang ta đạp gió tung mây
Dù tay ngắn cũng rời non phá thạch
Dù có gặp bao gian lao thử thách
Mộng thương đời ấp ủ tự ngàn xưa
Mỗi bước đi ḥa mỗi nắng và mưa…
Sưởi hồn lạnh… ta “mở đường khai lối”.
BÀI CA LỤC ĐỘ
"Chỉ biết v́ đời vun mộng đẹp
Cho vườn lư tưởng chóng khai hoa”
1.Bố thí cứu độ chúng sinh
Gieo nhân tốt để… cây lành trổ hoa.
2. Thương người như thể thương ta
Ai ai Tŕ giới… nhà nhà an vui.
3. Nhẫn nhục, đức hạnh cao vời!
Nhẫn như “đại địa” độ người trầm luân.
4. Tinh tiến, giới đức nghiêm thân
Đường về chính đạo muôn dân thái ḥa.
5. Pháp tu Thiền định bao la
Tinh thần tự chủ nh́n xa… cuộc đời.
6. Trí tuệ bát nhă sáng ngời
Hừng lên như ánh mặt trời rạng đông.