Thơ Tâm Không — Vĩnh Hữu
GỬI TIẾNG CHUÔNG QUÊ NHÀ
(Thương tặng anh Vĩnh Hảo, nhân khi vừa đọc xong bài “Vượt qua, vượt qua, lại vượt qua” của anh)
Gửi anh một tiếng chuông trầm
Vượt qua biển rộng, vượt tầng mây cao
Vượt qua đất nứt, sóng trào
Vượt qua biên giới đầy rào kẽm gai…
Chuông nhà có một không hai
Nghe đi cho sướng đôi tai phiêu bồng
Tiếng chuông chuyển hộ tiếng ḷng
Trùng phùng huynh đệ ngưỡng trông tháng ngày…
Tiếng chuông vọng gửi trời Tây
Nghe đi, trong đó tiếng Thầy c̣n không?
Nhoẻn cười đánh một tiếng boong
Vượt qua, vượt nữa, vượt xong khỏi về…
CHIÊM BAO
Dài trôi một giấc mộng này
Đường xa mỏi gót
Đêm ngày chiêm bao
Mộng trong mộng măi xôn xao
Quay đầu t́m bến
Bến nào đâu xa...
Một chèo quẫy nước Tâm ta
Chuông ngân...
Đá trổ cánh hoa Thường Hằng
Vứt đi
Quẳng hết nhọc nhằn
Vứt đi toan tính sang bần khổ vui
Về đây giây phút thảnh thơi
Nghe câu Pháp Cú
Tỉnh hồi chiêm bao...