VÔ NGĂ

Duyên Hạc—Lê Thái Ất 

(tiếp theo và hết)

 

II-  HÀNH TR̀

 

Tiến tŕnh tu học tóm tắt ngắn gọn gồm bốn giai đoạn Tín, Giải, Hành và Chứng. Nói rơ ràng hơn, bốn giai đoạn dẫn giải như sau:

- Khởi tín tâm do nhân lành và pháp duyên hội kết,

- Lư giải để thấu hiểu tường tận lời Phật dạy,

- Hành tŕ để thực nghiệm điều đă lư giải thông suốt,

- Chứng ngộ đạo pháp, chuyển hóa tâm từ Vô minh thành Đại giác.

Bài viết này chú trọng vào giai đoạn chuyển hóa từ Lư giải đến Hành tŕ lư Vô ngă. Thực nghiệm được Vô ngă th́ kiện toàn luôn Vô thường và Vô lạc. Chỉ cần thực nghiệm được một trong ba pháp ấn th́ đương nhiên thông suốt luôn hai pháp ấn c̣n lại. Tùy theo căn cơ duyên nghiệp của mỗi người khác nhau, hành giả chọn pháp ấn nào để hành tŕ đều được cả, cứu cánh chứng ngộ đều giống nhau. Nội dung bài viết này chỉ là một trường hợp thực tập hành tŕ có tánh chất điển h́nh, ứng dụng ở người có trung căn, duyên nghiệp thông thường.

 

 1 -  Nội dung từ ngữ NGĂ

 

 NGĂ là tiếng Hán Việt, nôm na gọi là TA, tiếng Sanskrit là àtman, tiếng Pali là attà, có nội dung chỉ thể tánh thường tồn, không bị tác động của lư duyên sanh, không theo quá tŕnh chuyển hóa sanh, trụ, hoại, diệt.

Giáo lư đạo Phật không công nhận sự hiện hữu của Ngă. Toàn thể mọi hiện tượng vật lư và tâm lư đều không có chủ thể độc lập, thường hằng. Theo đạo Phật, khái niệm cho rằng có Ta, có Người là do Vô minh khởi động, do si mê sanh ra. Đây là sự vận hành của Ư thức (thức thứ sáu trong Lục thức) căn cứ vào khả năng suy nghĩ phân biệt trong thế giới nhị nguyên, có Ta có Người, có Năng có Sở, có Chủ thể có Đối thể. Tâm thức phân biệt trong cuộc sống hàng ngày làm cho người Vô minh chấp vào cái Ta, sanh ra những ư nghĩ: Ta yêu cái này, người này; Ta ghét cái này, người này; cái này là của Ta, cái này là của Người. Cái Ta này thống trị cuộc sống tâm linh người Vô minh, trực tiếp dẫn người này đến khổ năo, xa rời Chân tánh Thanh tịnh ở con người. Hành giả thực chứng lư Vô ngă sẽ tự độ cho ḿnh giải thoát khỏi hết mọi khổ năo.

Từ ngữ NGĂ vốn là tiếng Hán Việt, thường diễn thành ba tiếng nôm khác nhau, người thiện học cần lưu tâm khi dùng tiếng nôm cho đúng với ư của ḿnh muốn truyền đạt diễn tả:

- TÔI là tiếng tự xưng đối với tha nhân diễn ư phân biệt chủ thể và đối thể đều là người chỉ định trong môi trường sinh hoạt cộng đồng xă hội.

- TA là tiếng tự xưng chỉ chung con người phiếm định, không phải chủ thể và đối thể là người chỉ định, nhưng vẫn diễn ư phân biệt bên nói bên nghe.

- M̀NH là tiếng tự xưng không c̣n phân biệt chủ thể và đối thể. Hai bên Ta và Người, Năng và Sở đă hội nhập làm Một, ḿnh nói cho chính ḿnh nghe, ḿnh tự nhủ với ḷng ḿnh. Trường hợp này Phật học gọi là tự quán hay nội quán ứng dụng khi hành giả sám hối, phát nguyện.

 Nói cách khác, TÔI và TA diễn tả nội dung tương đương như Vọng ngă, Giả ngă, M̀NH diễn tả nội dung tương đương như Chân ngă, Như Lai tánh, Chân tâm, Phật tánh, Phật tâm… Ba thí dụ cụ thể như sau:

- Được anh giúp đỡ lúc hoạn nạn, tôi không bao giờ quên ơn anh.

- Gặp lúc hoạn nạn được người giúp đỡ, ta nhớ măi không quên ơn người thi ân.

- Hết ḷng giúp đỡ kẻ hoạn nạn là ḿnh tự tạo cho ḿnh niềm vui sống, đó là Hỷ tâm của người hành tŕ Phật pháp.

 

2- Quán Vô ngă

Pháp môn quán Vô ngă gồm có hai phần chánh có tánh bổ sung và kiện toàn cho nhau, chứng tỏ lư duyên sanh.

- Cái Ngă của ḿnh không phải thuộc riêng ḿnh.

- Cái Ngă của những người thân không phải thuộc riêng ḿnh.

 

* Cái Ngă của ḿnh không phải thuộc riêng ḿnh

  Con người là một giống động vật có cuộc sống tập thể xă hội từ xưa đến nay trên khắp mặt trái đất. Đây là tương quan xă hội mật thiết gắn bó cá nhân này với cá nhân khác. Cầm thú, sâu bọ cũng vậy, chúng sống từng đàn, từng bày để nương tựa lẫn nhau trong cuộc sanh tồn. Lư duyên sanh này là sự thật hiển nhiên, nghiệm thấy rất dễ dàng, dù có ư thức hay không có ư thức, hoặc cố t́nh phủ nhận th́ mối tương quan xă hội này vẫn vận hành ứng dụng trong sinh hoạt thực tế trong tập thể nhân loại.

 Trong sinh hoạt hàng ngày, ai cũng có nhiều cương vị khác nhau , ở mỗi cương vị một cá nhân có mối liên hệ riêng với từng thành phần khác nhau thể hiện ở nhiệm vụ và quyền lợi khác nhau. Đó là đạo làm người , nền tảng xây dựng cuộc sống chung của nhân loại về mọi phương diện kinh tế, chính trị, văn hoá, xă hội…Sau đây là một số dẫn chứng.

 - Mối liên hệ huyết thống trong gia đ́nh, gia tộc: Một cá nhân có nhiều cương vị khác nhau như làm con đối với cha mẹ, đồng thời là cha hay mẹ đối với con cái, làm cháu chắt đối với chú bác, cô d́, cậu mợ, ông bà, các cụ, đồng thời là bề trên đối với thế hệ kế tiếp, là anh chị em đối với người bằng vai ở cả bên nội bên ngoại, bên chồng bên vợ…

- Rộng hơn nữa là mối liên hệ chủng tộc, màu da cộng đồng nhân loại. Một cá nhân vừa là thành phần trong gia đ́nh, gia tộc vừa là công dân trong nước, một đơn vị con người trong cộng đồng nhân loại nh́n theo cả hai khía cạnh thời gian lịch sử và không gian địa bàn hoạt động. Người dân nhớ ơn các vị anh hùng vị quốc vong thân. Toàn thể nhân loại đă vinh danh tôn thờ các nhà khoa học , triết gia đă để lại cho hậu thế bao nhiêu phát minh, sáng chế, học thuyết, định lư đóng góp chung xây dựng nền Văn minh nhân loại, những tiện nghi lợi ích cho tất cả mọi người hưởng chung. Đạo làm người bao gồm cả bổn phận đối với bậc tiền bối và bổn phận đối với kẻ hậu sanh mai sau. 

- Mối liên hệ kinh tế nghề nghiệp: Ai cũng có một nghề, một chức nghiệp để mưu sanh. Vị bác sĩ không phải chỉ là một thành phần trong gia đ́nh riêng, một người dân trong một nước mà c̣n là người chăm lo săn sóc bệnh nhân không phân biệt thân sơ, đồng chủng hay dị chủng. Tương tự như vậy , thày cô giáo là người của học sanh, công nhân là người của xí nghiệp sản xuất, thương gia là người của giới tiêu thụ, công chức và quân nhân là người của toàn dân…

- Mối liên hệ cùng một niềm tin, một nếp sống văn hóa như phong tục, tập quán, nghi thức ứng xử thù tạc: Cùng là tín đồ một tôn giáo, cùng theo một nghi thức về hôn lễ, tang lễ… Cùng một lư tưởng, một chí hướng theo đuổi…

 

* Cái Ngă của những người thân không phải thuộc riêng ḿnh

 Ḿnh không phải thuộc riêng ḿnh và những người thân cũng không  thuộc riêng ḿnh. Nói cách khác, không có cái Ngă nào thuộc riêng ḿnh, kể cả tự ḿnh và những người thân của ḿnh. M̀NH và CỦA M̀NH chỉ là những âm thanh diễn tả một giả tướng, không phải một thực thể chân tánh, kẻ phàm phu vô minh có tâm thức mê lầm chấp Ngă nên ngộ nhận là thực thể có thực, do đó sanh ra ái dục, tham vọng, chấp thủ và tự tạo cho ḿnh ưu phiền khổ năo. 

 Bất cứ một người thân nào có liên hệ dưới h́nh thức nào cũng không phải thuộc riêng ḿnh. Cha mẹ ḿnh lệ thuộc vào bao nhiêu người khác: Cùng là cha mẹ của anh chị em ḿnh, một thành phần trong tập thể gia đ́nh, gia tộc , một công dân, một phần tử trong cộng đồng nhân loại… Cha mẹ ḿnh không thể nào dành trọn cuộc sống, để hết tâm tư và thời giờ để liên hệ với riêng cá nhân ḿnh, không c̣n biết đến ai khác nữa. Người con yêu thương cha mẹ là do ḷng hiếu thảo nhưng khởi niệm độc chiếm cha mẹ dành riêng cho ḿnh là sự mê lầm của tâm Vô minh. Trường hợp những người thân khác cũng vậy như liên hệ giữa vợ chồng, họ hàng con cháu, anh chị em, chú bác cô d́, bạn hữu…

Tóm lại, trong loại Nhân Vô ngă cái Tự Ngă của ḿnh và cái Ngă của tha nhân đều là giả tưởng không có thực thể. Người con Phật tỉnh thức không phải chỉ sống cho ḿnh một cách riêng biệt, phải ḥa ḿnh vào nếp sống của mọi người, đồng thời không chấp vào vọng niệm tin là người thân của ḿnh chỉ sống cho riêng ḿnh, không quan tâm và dành th́ giờ sống cho nhiều người khác nữa, không độc chiếm người thân. Trong lúc yêu đương, trai gái thường thốt nên lời nói với nhau là người yêu duy nhất. Đây chỉ là lời nói thực ḷng, chân t́nh trong lúc bồng bột đúng với cảm thức chợt thốt ra ở cửa miệng. Đây không phải là lời nói đúng với bản thể chân tánh ở con Người, không đúng với Tâm Tịnh Lạc của người đă thực chứng lư Vô ngă. Nói cách khác, đây là lời nói ứng hợp đúng với tâm thức kẻ chấp vào Giả Ngă, Vọng Ngă nhưng không ứng hợp đúng với tâm thức người giữ Chánh Niệm sống với Chân Ngă, Đại Ngă. Người thực chứng lư Vô ngă không phải phủ nhận sự sống với chính ḿnh mà chỉ chuyển hóa rời bỏ Vọng Ngă để sống trọn vẹn với Chân Ngă tức bản thể Thanh Tịnh có sẵn ở chính ḿnh, sống trọn vẹn nghĩa là 100 phần 100 không c̣n vương vấn  chút ít ǵ với Vọng Ngă. Do đó, Chân Ngă c̣n có danh xưng là Đại Ngă, Ngă Ba- la- mật.

Trong loại Pháp Vô ngă sự quán chiếu như sau: Bất cứ pháp hữu vi nào tức vật ǵ hay sự kiện ǵ xuất hiện xẩy ra đều có tự tánh KHÔNG. Đó là nội dung câu Vạn pháp giai Không. Hiện tượng do con người cảm nhận được chỉ là giả tướng, là cái CÓ không thực, nhân duyên hội lại th́ thấy CÓ, nhân duyên tán ra th́ thấy KHÔNG, đó là lư Sắc- Không. Thái độ của người tỉnh thức đối với lư Vô thường, Vô ngă khi quán thấy Nhân Duyên lúc hội lúc tán, khi sanh khi diệt, CÓ đấy lại KHÔNG đấy là diệu ứng lư Tùy duyên: Duyên hội th́ kết, duyên tán th́ liễu, không bao giờ phan duyên. Câu này diễn nghĩa người thông suốt lư Pháp Vô ngă thấy cơ duyên đến th́ suy ngẫm nếu là thiện duyên , hạnh duyên th́ giữ lại, ứng dụng sanh lợi cho ḿnh và cho tha nhân, nếu là chướng duyên, nghịch duyên bất lợi cho ḿnh, cho người th́ rời bỏ. Trường hợp duyên đă hội kết đến một thời điểm nào đó duyên hết, ră tan th́ chấm dứt kết liễu việc ứng dụng để tránh thiệt hại cho ḿnh, không bao giờ níu kéo luyến tiếc một khi cơ duyên đă hết không c̣n nữa. Đó là thái độ tự tại của người tỉnh thức.

Ví dụ cụ thể để sáng tỏ lư Pháp Vô ngă: Giọt nước có tự tánh KHÔNG, danh xưng gọi là Nước chỉ là giả tướng, sự hội lại của hai khí Hydrô và khí Oxy. Khi duyên hội kết lại với nhau th́ CÓ nước, khi duyên tách rời nhau th́ KHÔNG CÓ nước. Âm thanh thốt ra ở cửa miệng NƯỚC chỉ là giả danh không thực. Ngay cả danh xưng gọi là Nước cũng thay đổi theo lư Vô thường: Nước ở thể lỏng, gặp khí nóng bốc hơi bay lên cao tụ lại thành Mây, Mây trên cao gặp khí lạnh tụ lại thành Giọt mưa trở lại thể lỏng, gặp khí lạnh xuống thấp th́ thành Tuyết, thành Băng. Vô thường và Vô ngă là hai lư đương nhiên của vạn pháp có liên hệ mật thiết với nhau, không có sự vận hành riêng rẽ.

 

 III-  THỰC CHỨNG VÀ DIỆU DỤNG

 

Vạn pháp Vô thường và Vô ngă, con người phải ứng xử ra sao để sinh tồn và an lạc ? Sau khi thực chứng, con người không phải chỉ dương mắt nh́n khoanh tay chịu trận để mặc cho cảnh ngộ lôi cuốn theo một cách tiêu cực đi về đâu không biết. Con người phải biết hành động tích cực, diệu dụng tùy duyên tùy cảnh ngộ để đạt tới điều sở nguyện. Phật học gọi là lư Tùy Duyên, nói đầy đủ là Tùy duyên diệu ứng hay Tùy duyên diệu dụng. Có như vậy con người mới vượt qua hết được chướng ngại, thăng tiến đạt tới an lạc tự tại.

 

Vẫn lấy Giọt nước làm trường hợp điển h́nh dẫn chứng:Con người đă diệu dụng khai thác Giọt nước  Vô thường Vô ngă để xây dựng nền văn minh của nhân loại. Động cơ hơi nước là trường hợp diệu dụng chuyển hóa từ thể lỏng sang thể hơi để tạo nên một năng lực bằng cách cho hội duyên nước lỏng với khí nóng. Con người đă khai thác ứng dụng lư Vô thường Vô ngă vận hành ở giọt nước để tạo nên năng lực chạy máy như động cơ hơi nước ở đầu máy xe lửa, ở tàu thủy … Nước gặp khí lạnh đóng thành băng dùng để ướp lạnh thực phẩm…

 

Đối với hiện cảnh Vô thường Vô ngă khi quán vạn pháp, nếu khoanh tay chịu trận đầu hàng cảnh duyên một cách tiêu cực thụ động là trường hợp Cảnh dẫn Tâm, Cảnh sẽ dẫn đến ưu phiền, khổ năo; nếu biết Tùy duyên diệu ứng tích cực ứng phó là trường hợp Tâm dẫn Cảnh, Tâm sẽ dẫn đến Thanh Tịnh, An nhiên Tự tại.

 

KẾT LUẬN

 

Thông thường thực tập pháp quán lư Vô ngă nên khởi đầu từ Nhân Vô ngă sau đến Pháp Vô ngă. Quán h́nh tướng và sự kiện Giọt nước tan biến vào Đại dương là một trường hợp điển h́nh vừa sáng tỏ lư Vô thường và lư Vô ngă, vừa nhất quán bao quát cả Nhân Vô ngă khi coi một giọt nước như một cá nhân con người, đại dương là cộng đồng nhân loại và Pháp Vô ngă khi coi một giọt nước như một sự vật, một hiện tượng trong toàn bộ sinh hoạt hàng ngày của mọi người.

Nguyện chúng ta nội quán tự cá nhân ḿnh hội nhập vào toàn khối cộng đồng Nhân loại, tự thấy ḿnh tan biến trong pháp giới Nhân sanh, Cá thể ḥa tan trong Tổng thể, HAI trở thành MỘT.

 

      Duyên Hạc

 

 

 

 


 
Bài vở đóng góp xin gửi về: baivochanhphap@gmail.com
Copyright © 2009 Chanh Phap Newspaper
Last modified: 02/09/11